Không muốn nói gì thêm. Sau sự kiện này, cậu ta đã học được cách tôn trọng những người thầy dạy học gấp bội. 
Mạnh Nhất Khôn đặt giỏ hoa quả xuống, hỏi thăm vài câu lịch sự rồi đi. Một là cậu ta tạm thời không thể bình tĩnh đối mặt với Cố Tri Chi, người đã buộc chặt vận mệnh hai đứa bạn thân của mình. Hai là cậu ta còn nhiệm vụ phải làm, không thể ở lại lâu. 
Hôm nay có nắng, không gay gắt, có gió, rất lạnh lẽo. 
Trì Liêm đội mũ lưỡi trai trắng ngồi xổm dưới tòa nhà bệnh viện, dây rút áo hoodie đỏ bên trong áo khoác đen bị cậu cắn giữa hai hàm răng, nghiến qua nghiến lại. Cậu không dám vào phòng bệnh, nhưng lại muốn nhìn thấy Cố Tri Chi. 
Lúc này vai trò của Mạnh Nhất Khôn được phát huy, cậu ta không những vào được mà còn lén chụp ảnh mang ra, gửi cho Trì Liêm. 
Trong ảnh, người kia dựa lưng trên giường bệnh, mặc bộ đồ bệnh nhân kẻ sọc xanh, đầu vẫn đội mũ lưới, gương mặt gầy đi hẳn, gần như áp sát vào khung xương non nớt.
Ánh mắt anh không hướng về ống kính, khóe mắt lông mày không u uất, chỉ có sự bình thản, thoải mái và yên bình. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play