0 giờ 45 phút, Tạ Phù đẩy cửa phòng bệnh, bước chân nhẹ nhàng vui vẻ, nhưng người yêu của hắn không đợi hắn như mong muốn, cũng chẳng trách móc sao đến giờ này hắn mới tới.
Người yêu vẫn nằm trên giường bệnh, trông như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất khỏi thế giới này.
Mỗi lần nhìn thêm một chút, Tạ Phù lại càng thấm thía sự nhỏ bé bất lực của bản thân, nên hắn mới quay về, đóng kín mình trong phòng ngủ. Tạ Phù là kẻ nhát gan, là một tên hèn nhát.
Con người thật mong manh trước vòng luân hồi sinh tử.
Tạ Phù kéo ghế ngồi xuống cạnh giường bệnh, hắn nắm tay người yêu áp lên môi: “Tôi đưa Tạ Phù mà em yêu đến thăm em rồi.”
“Tạ Phù của em không bị thương, không tự ý đi tìm bạn trai cũ của em đòi lại máu em đã mất, cũng không cắn bậy cắn bạ làm em mất mặt. Hắn chỉ một ngày không ăn, không ngủ, hút hai bao thuốc, nhìn thấy ảo ảnh của em, nhưng không đi theo ảo ảnh đó, thế nào, hắn cũng khá lắm chứ?”
“À, quên mất, tay phải em quan tâm bị trầy da chút thôi. Không sao, vẫn cầm bút lông viết được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT