Ngụy Chi Thứ canh gác bên ngoài, không cho anh đi nhà xí, bắt giải quyết trong cái bô. May mà anh không buồn đi nặng, không thì cũng phải ị trong đó, nghĩ thôi đã thấy ngạt thở.
Hoàng hôn buông xuống, Trần Tử Khinh dán người lên cửa sổ ngắm cảnh mặt trời lặn. Ngụy Chi Thứ bước vào bảo anh thu xếp đồ đạc dọn sang phòng sư phụ.
Trần Tử Khinh đứng như trời trồng.
Ngụy Chi Thứ túm lấy con gà mái già vừa lẽo đẽo theo vào phòng, ném ra cửa: "Sư phụ đã nói với ta từ hôm kia rồi."
Trần Tử Khinh ngớ người. Thế còn ta? Không cần hỏi ý ta luôn sao? Ta mới là người trong cuộc mà!
"Nếu ngươi không ngại ta chạm vào cái que chùi mông quý giá của ngươi, ta có thể giúp thu dọn." Ngụy Chi Thứ nói giọng mỉa mai: “Nhưng ngươi không muốn ta động vào, chỉ cần chạm một cái là ngươi lại sống chết ăn vạ."
Trần Tử Khinh méo miệng. Cái que đó dùng để lau mông, có gì đáng động vào chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT