Cuối cùng, Tiên Tảo Tảo vẫn xử lý sạch ba cái đùi gà.
Sở dĩ là toàn bộ, chủ yếu là bởi vì Lệ Đình nhớ tới câu nói đáng thương vô cùng kia của vật nhỏ: người sai không phải cô, mà là người xấu. Hắn không nên hung dữ với cô.
Trong lòng Lệ thiếu nào đó có chút hổ thẹn, thế là không giành đùi gà với cô gái nhỏ nữa.
Đương nhiên, ánh mắt như muốn ăn thịt người của lão quản gia cũng là một trong những lý do chính. Lần trước Lệ Đình đã giành kẹo của Tiên Tảo Tảo ngay trước mặt quản gia, giờ mà còn giành cả đùi gà thì đúng là… mất mặt thật rồi.
Tiên Tảo Tảo ăn xong một cách mỹ mãn, liền ngồi giúp Lệ Đình bóp chân. Ngồi xe lăn lâu khiến tuần hoàn máu ở chân không tốt.
Tiên Tảo Tảo rất chăm chỉ gõ, một bên còn không quên nghe lén Lệ Đình nói điện thoại. Hắn ngồi trên sofa, ngón trỏ thon dài ấn nhẹ lên trán tiểu hồ yêu đang ngẩng đầu hóng chuyện, sau đó lại tiếp tục nói: “Được, ngày mai tôi dẫn người qua.”
Lệ Đình cúp điện thoại, ánh mắt rơi xuống người Tiên Tảo Tảo, trong đôi mắt khói bụi như có như không ẩn hiện một tia vui vẻ: “Ngày mai em đi với tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT