Vương Tử Huyên nhìn bó hoa hồng với vẻ chán ghét, nhưng không nhận: “Thật sự là... cảm ơn anh nhiều nha.”
Trần Vũ nhìn sang Tiên Tảo Tảo, người đang đầy ánh mắt ghen tị, rồi vội quay lại, thúc giục Vương Tử Huyên, “Thì em cũng phải nhận đi chứ!”
“Được rồi, tuy em nhỏ tuổi nhưng dù gì cũng là con gái,” Vương Tử Huyên cũng giả vờ nở nụ cười với Tiên Tảo Tảo, sau đó nhận lấy hoa hồng.
Nhưng khi cầm hoa, cô lại lườm Trần Vũ, hắn đang nhướng mày tỏ vẻ không vui, rồi nói móc thêm một câu:“Không vui gì chứ? Không thì anh thử đem hoa tặng cho Cố đại ảnh đế xem?”
Nghĩ đến hậu quả nếu thật sự đem hoa tặng cho Cố Thần, Trần Vũ chỉ còn biết nặn ra một nụ cười gượng gạo.
Ừ thì… thế này vẫn còn đỡ hơn là tặng cho Cố đại ảnh đế.
Tặng hoa xong, Trần Vũ và Vương Tử Huyên cũng không dám làm thêm chuyện gì nữa, hai người đứng chung một chỗ như phạm lỗi, nhìn kiểu gì cũng… thấy sảng khoái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT