Vương Tử Huyên cũng biết mình cười giả trân quá, nên nhanh chóng dừng lại.
Cô bé đứng trước mặt Trần Vũ, thân hình nhỏ nhắn nhưng cố bày ra vẻ người lớn: “Dù sao thì bây giờ chúng ta có thể cùng chung kẻ địch, cùng một giuộc chứ sao!”
Trần Vũ chỉ muốn thoát khỏi cô bé và rời đi, nhưng khổ cái là hắn có chút ám ảnh ngữ pháp, kiểu chịu không nổi cách dùng từ ngữ sai lệch.
Thế là chân vừa bước ra lại khựng lại: “Cùng một giuộc không phải là một từ tốt đâu.”
Hắn cầm bó hoa hồng và túi gà rán, nhíu mày đầy khí chất.
Vương Tử Huyên không quan tâm, nhún vai một cách thờ ơ, dạo này cô bé vừa học được một số thành ngữ từ Tảo Tảo, mà Tảo Tảo cũng nói thế, chắc đúng rồi…
"Anh có đi không?" Cô bé quăng ra một cái mồi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play