Khi Thời Tễ dẫn Tạ Chước đến, cảnh tượng trước mắt chỉ có thể gọi là hỗn loạn.
Sân huấn luyện tan hoang, chưa kịp nói gì thì trên trời đã lóe lên một luồng sáng đủ sức nổ tung cả mặt đất…
“Trời ơi, Xuyên Vân Tiễn?!” Tạ Chước hét lên.
Thời Tễ: “…”
Anh liếc Tạ Chước, ánh mắt sâu thẳm.
Tạ Chước lập tức giang hai tay, giọng lười biếng trêu: “Quan chỉ huy, mặt cỏ bẩn thế này, để tôi bế ngài qua cho sạch nhé?”
Tâm trạng Thời Tễ lúc này không tốt lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play