Lời vừa rồi của Thời Tễ, hóa ra là học từ tiểu súc sinh kia.
Tối qua, chẳng biết qua bao lâu, anh mới từ từ tỉnh lại. Cảm giác sóng biển dịu dàng bao quanh cơ thể đã rút đi như thủy triều.
Giọng anh ngái ngủ, khàn khàn: “Hết rồi?”
“Ừm…”
Tạ Chước cũng mở mắt. Do tiêu hao quá nhiều tin tức tố trấn an, sắc mặt cậu nhợt nhạt, nhưng đôi mắt đào hoa dưới ánh đèn vẫn ánh lên vẻ dịu dàng và lưu luyến.
“Cũng tạm đủ. Lần sau tôi sẽ tích thêm nhiều hơn cho ngài.”
Ngoan ngoãn, lại còn hiểu chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play