Cẩm Tây đưa tay bịt miệng hắn lại rồi thấp giọng quát: “Cậu đang nói linh tinh cái gì đấy?”
Lưu An la lên: “Ái chà! Anh lái xe cho đàng hoàng vào!”
Tay Cẩm Tây vẫn đặt vững trên vô lăng, hắn không buồn để ý tới tiểu đệ đang cà khịa sau lưng mình. Lưu An nhìn một lúc rồi cười hề hề nói: “Anh thật sự đuổi theo không kịp đâu. Điều kiện của người ta tốt như vậy chắc chắn không để mắt đến anh rồi.”
Cẩm Tây bực bội bật lại: “Cút đi. Tôi chỉ tiện tay giúp đỡ chút thôi.” Đừng quên còn có thằng đệ lớn xác ở căn cứ Cơn Lốc kia kìa. Mà nhìn sơ qua cũng biết, bà chủ căn bản không giống người đang kiếm tìm bạn đời. Cả người cô ấy toát ra khí chất độc thân mạnh mẽ chỉ cần đứng gần là bị ép thở rồi.
Vậy nên hắn chỉ có thể chôn chặt suy nghĩ ấy trong lòng, đến cả lời mời giúp đỡ cũng không dám dễ dàng nhận. Nếu làm lộ ý đồ thì nhất định sẽ bị người ta nghi ngờ mà hắn thì không muốn để người khác nhìn ra điều gì cả.
Khi đến nơi, Cẩm Tây dừng xe ở một góc kín đáo chờ sẵn. Giờ bọn họ đã có nhóm người cố định chuyên đưa đón, còn người mới thì đều do mấy vị khách quen dẫn tới lôi vào siêu thị. Đây quả là cách phát triển khách hàng vừa bí mật vừa to gan.
Cẩm Tây ngồi một bên thờ ơ nghĩ: “Sớm muộn gì cũng bị phát hiện thôi. Mong là hai tên sói trắng nhà họ Tần vẫn giữ được thế ổn định.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT