Chung Vãn lẩm bẩm, giọng nói nhỏ đến mức gần như hòa tan trong không khí: “Nếu đây là một dạng dị năng… chẳng lẽ là… Sáng Thế sao?”
Tư Nguyệt quay đầu lại, “Hửm?”
“Không không, không có gì đâu.” Chung Vãn lập tức đáp lời, “Chỉ là cảm thán thôi, ngài đúng là quá lợi hại. Ngay cả dân thường như tôi cũng muốn cúi đầu thần phục rồi đó.”
Tư Nguyệt bật cười: “Đừng tâng bốc tôi nữa. Về sau nơi này chính là văn phòng làm việc của hai người các cậu, còn có cả không gian này nữa, phòng máy chuyên dùng để xử lý những việc nặng đầu óc.”
Giới thiệu xong, cô quay sang nhìn Bành Nguyên: “Giờ làm việc là chín giờ sáng đến tám giờ tối. Không được tự ý tan ca sớm về nhà đâu đấy.”
Bành Nguyên giơ tay đầu hàng: “Được được! Yên tâm đi sếp! Tôi nhất định sẽ đúng giờ, đúng quy định!”
“Được rồi. Nếu có chuyện khẩn cấp thì ấn vào nút này, tôi sẽ có mặt trong vài phút. Trước kia tôi cũng đã bố trí cho Mộc Sách Lan lo chuyện an ninh cá nhân. Tóm lại, mọi chuyện cứ tự mình cẩn trọng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT