Tạ Du cười nhạt: “Không có, ngài nói đều đúng.”
Là một doanh nhân nổi danh trong ngành, thời gian của Tạ Viễn Sơn vô cùng quý giá, ông ta cũng không định lãng phí thêm giây nào trên người Tạ Du. Ông chỉ nhàn nhạt nói: “Con là con trai duy nhất của ta. Hai mươi tư tuổi rồi, cũng nên bắt đầu tiếp xúc với tài sản của gia đình rồi. Ta đã chuẩn bị cho con một khoản tiền, để xem thử năng lực đầu tư của con đến đâu.”
Tạ Du nhướng mày, nhìn chiếc thẻ đen mà Tạ Viễn Sơn đẩy về phía hắn.
Hắn cầm lên xem kỹ. Chiếc thẻ đen viền vàng, dưới ánh đèn phản chiếu ra ánh sáng như bụi kim cương, lấp lánh rực rỡ. Hắn nhìn chằm chằm một lúc lâu, rồi bất ngờ bật cười: “Vậy thì... con dùng số tiền này để đầu tư xây một cái mồ cho mẹ, không vấn đề gì chứ?”
Lời vừa dứt, ánh mắt Tạ Du nghiêng nghiêng, liếc nhìn Tạ Viễn Sơn, nửa híp mắt, trong con ngươi tối sâu như đáy đầm lạnh lẽo, ánh sáng chập chờn.
Tạ Viễn Sơn rõ ràng sững người: “Con có ý gì?”
“Không có gì, xon chỉ đùa thôi thôi.” Tạ Du lại nở nụ cười, ngón tay xoay nhẹ chiếc thẻ, hỏi: “Trong này có bao nhiêu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play