Thẩm Từ cầm viên kẹo cây xoay xoay trong tay một lúc, vẫn không đoán ra được giá trị của nó.
Từ nhỏ y vốn đã ít khi được ăn kẹo. Khi đó nhà nghèo, trong làng mỗi lần có xe bán hàng rong đến trấn trên cũng chỉ dám đứng nhìn vài tiếng đồng hồ, có thèm đến mấy cũng chẳng ai cho y động vào mấy thứ đồ chơi tinh xảo ấy. Về sau bà nội lâm bệnh, Thẩm Từ càng phải chắt chiu từng đồng lương đáng thương để đổ vào viện phí, bình thường ăn cơm căng tin, đến cả việc thêm một phần thức ăn cũng phải đắn đo suy nghĩ. Những món ăn vặt xa xỉ mà cậu ấm Tạ thiếu gia kia hay dùng, y chưa từng được nếm qua, cũng chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện nếm thử.
Nhưng bây giờ...
Thẩm Từ nhìn viên kẹo thêm một lát, rồi lại đưa trở vào miệng.
Phải nói là... đúng là rất ngọt.
Ngậm viên kẹo ngọt như bay lên cõi thần tiên, Thẩm Từ lại bắt đầu nghĩ đến chuyện thực nghiệm tối nay. Giờ họp còn hơn một tiếng nữa, y tính sẽ về phòng thí nghiệm lấy tài liệu trước, sau đó tranh thủ ăn cơm và thay đồ. Vừa suy tính vừa cất bước đi, không để ý, đã quẹo nhầm vào khu thí nghiệm.
Trong phòng vẫn sáng đèn, Lý Việt và Hàn Vân Vân còn chưa rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play