Lý Bỉnh nhìn đống trân bảo bày trước mặt mà vẫn chau mày khó xử.
Hắn cầm một chiếc trâm bạch ngọc từ trong hộp gấm đỏ, nhẹ nhàng lắc thử, cảm thấy tiếng trâm leng keng chưa đủ thanh thúy, hơn nữa còn hơi cồng kềnh, thế nên tỏ vẻ chán ghét đặt lại chỗ cũ. Sau đó, hắn lấy ra một chiếc khăn lụa Ba Tư, đặt lên lòng bàn tay vuốt v3 vài cái. Lụa mềm mại nhưng lại quá lạnh, không thích hợp dùng vào cuối thu, thế nên hắn cũng bỏ lại. Cầm lên đặt xuống, chọn tới chọn lui, hắn chỉ thấy càng lúc càng bối rối, thật đúng là hoa cả mắt!
Một gã tùy tùng từ bên ngoài bước vào, vừa nghe xong chuyện trong trà lâu, bước tới cung kính bẩm báo: "Vương gia, bên ngoài mọi người đều đang bàn tán về chuyện ở chùa Thiển Sơn. Ngài không để tâm chút nào sao?"
Lý Bỉnh khẽ hừ một tiếng, nheo mắt, xoay chiếc vòng mã não vừa cầm lên trong tay, giọng điệu lười biếng hờ hững: "Có gì đáng để quan tâm? Một đám phàm phu tục tử, ăn no rỗi việc nên mới dành cả ngày bàn chuyện nhảm nhí. Hiện tại, bổn vương chỉ quan tâm hai việc, một là long thể của phụ hoàng, hai là Cẩn nương tử."
Nhắc đến Cẩn Băng, ánh mắt hắn bỗng rực sáng, khóe môi vô thức nhếch lên, cả gương mặt như được gió xuân thổi qua, ngập tràn nét phong lưu.
Gã tùy tùng lập tức nịnh nọt: "Vương gia một lòng hướng về Cẩn nương tử, chắc chắn nàng sẽ cảm động."
"Nếu nàng dễ dàng cảm động như vậy, thì có khác gì những nữ nhân khác? Chính vì nàng hết lần này đến lần khác cự tuyệt bổn vương, mới càng thêm thanh lãnh cao quý, độc nhất vô nhị trên thế gian! Nàng càng không chịu nhìn bổn vương, bổn vương lại càng cảm thấy hứng thú. Dưới bầu trời này, còn có nữ nhân nào mà bổn vương không chinh phục được chứ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play