Vinh nhục của hoàng thất là chuyện liên quan đến toàn bộ giang sơn, như huyết mạch của quốc gia.
Vinh thì hưng thịnh, nhục thì suy tàn.
Người xưa có câu: Thiên tử phạm pháp, tội như thứ dân. Nếu Cao Tông Hoàng đế thực sự vì lời sấm truyền của Khâm Thiên Giám mà giết hại bao nhiêu người vô tội, thì bách tính thiên hạ còn có thể thần phục triều Lý hay sao? Một khi sự việc bị phanh phui, cục diện sẽ lập tức đảo lộn. Nhẹ thì chính sự bất ổn, nặng thì hoàng thất nguy vong, cả hai khả năng đều không thể xem nhẹ.
Ôn Thứ nói: "Giờ sự tình đã đến nước này, trong mật thất lại đào ra nhiều hài cốt như vậy. Khi Hoàng thượng biết chuyện, chắc chắn sẽ lệnh cho Đại Lý Tự và Hình Bộ cùng điều tra. Đến lúc đó, không chỉ lần ra nguồn gốc từ Hàn Cổ mà còn có thể liên lụy đến An Vương phủ. Một khi tra đến tận cùng, sớm muộn gì cũng chạm đến Cao Tông Hoàng đế! Nếu đây chỉ là nhầm lẫn thì không nói làm gì, nhưng nếu sự thật đúng như Phúc bá nói, Hoàng thượng có khi vì giữ thanh danh hoàng thất mà quyết định diệt khẩu chúng ta."
Nghĩ đến đây, ai nấy đều không khỏi rùng mình.
Lâm Lạc nghe xong phân tích của bọn họ, chậm rãi nói "Trước khi làm rõ mọi chuyện, không được tiết lộ với bất kỳ ai."
Sau đó hắn dặn dò Ôn Thứ: "Trước mắt hãy tìm cách tạm hoãn vụ án này lại. Dù có báo lên Hoàng thượng cũng chưa vội đề cập đến chuyện Hàn Cổ. Cứ xử lý như một vụ án cũ trước đã. Còn về Chu đại nhân và Vương Thị lang... ngươi nghĩ cách che giấu đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play