“Vậy nội y của tôi đâu?” Cảnh Chiêu dừng một chút, rồi giải thích thêm: “Là miếng dán ngực hình bông hoa, hai cái.”
Vừa dứt lời, Tần Tứ nhìn cô bằng ánh mắt kỳ lạ, im lặng một lát rồi nói: “À, cái đó hả, anh vứt vào thùng rác rồi. Anh tưởng... là thứ bẩn thỉu.”
Thứ bẩn... thỉu. Mẹ kiếp, anh có gan nói lại lần nữa không?
Cảnh Chiêu trợn tròn mắt nhìn anh, rồi lập tức tìm thùng rác. Ở ngay bên giường có một cái, quả nhiên bên trong yên vị hai miếng dán ngực của cô.
May mắn thay thùng rác vừa được thay mới, chưa có rác khác. Cảnh Chiêu nghĩ nếu nhặt lên vẫn có thể dùng lại được, thế là cô đưa tay nhặt lên.
Tần Tứ ngồi một bên nhìn, bỗng nhiên nói: “Thật ra, không dán cũng không sao.”
Cảnh Chiêu sững sờ, mãi mới phản ứng lại được. Gã đàn ông thối này dám ám chỉ ngực cô nhỏ! Lập tức cô kéo ra một nụ cười giả tạo, không do dự mà đáp trả: “Có người đã hơn ba mươi rồi mà vẫn còn là trai tân, đến cả miếng dán ngực của phụ nữ cũng chưa từng thấy qua, thật là buồn cười, ha ha ha—”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT