Tần Tứ liếc cô một cái, sau đó hạ mí mắt, nửa người chìm trong bóng tối. Giọng nói trầm thấp vang lên, không mang theo chút cảm xúc nào, như đang kể một câu chuyện không liên quan đến mình.
“Hồi nhỏ, không cần biết giữa anh và con cái của họ hàng xảy ra chuyện gì, có phải lỗi của anh hay không, mẹ anh đều dùng roi đánh vào tay anh, ép anh xin lỗi và nhận sai.”
Rõ ràng là cháu đích tôn của nhà họ Tần, nhưng lại phải từ nhỏ cúi đầu trước người khác, nhận hết lỗi lầm về mình. Đồ chơi yêu thích chỉ cần bị ai đó nhắm đến, mẹ sẽ không chút do dự tặng cho người ta, dù đó là con mèo hay con chó mà anh đã gắn bó.
Hồi nhỏ anh không hiểu, lớn lên rồi cứ nghĩ rằng do bố không thể quản lý tốt Tần Thị, khiến ông nội không hài lòng, nên mẹ anh, với tư cách là con dâu trưởng, gặp nhiều khó khăn, không dám đắc tội ai.
Vì vậy anh cố gắng học, học cách trở thành một người thừa kế xuất sắc, để nắm giữ toàn bộ Tần Thị trong tay.
Nhưng, tất cả cũng chỉ là anh nghĩ vậy mà thôi.
Thôi thì cứ thế đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play