Đau hay không đau, ai mà để ý chứ, chính anh cũng chẳng quan tâm.
Bây giờ vẫn vậy, nhưng khác biệt duy nhất là, đã có người quan tâm đến anh rồi.
Ngày đầu tiên còn cảm thấy khó chịu, nhưng sang ngày thứ hai, tình trạng cơ thể và tinh thần của Lâm Hải đã khá hơn rất nhiều.
Y tá lại đến thay thuốc, băng gạc sạch sẽ, vết thương cũng không còn rỉ máu nữa.
Buổi sáng, Cảnh Chiêu dùng chậu nước nóng lau mặt cho anh. Nước ấm và chiếc khăn mềm mại áp lên mặt rất dễ chịu, lại thêm đôi tay còn mềm hơn cả bọt biển đang vuốt ve, khóe miệng Lâm Hải từ lúc nhếch lên đến giờ vẫn chưa hạ xuống. Anh nhắm mắt lại, tận hưởng cảm giác đó không thể diễn tả bằng lời.
Lau mặt xong, anh nắm tay cô, không cho cô đi, cứ phải ôm một cái, hôn một chút mới chịu yên. Vai trái anh vẫn chưa cử động được, chỉ có thể dùng tay phải ôm chặt eo cô, đầu anh dính sát vào hõm cổ cô, tham lam hít hà mùi hương trên người cô.
Người đàn ông mạnh mẽ đến mấy cũng có lúc như một đứa trẻ, giống như lúc này, vùi trong lòng cô, bám lấy cô không rời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT