Nghĩ đến điều đó, Lâm Hải lấy lại tinh thần, ngón tay cái khẽ vuốt ve má cô, rồi anh không nhịn được mà cúi đầu hôn lên má cô. Cảm giác mịn màng trên da khiến anh không thể kiềm chế nổi sự mê đắm.
“Đợi đến khi bên kia hoàn thành dự án, anh sẽ cố gắng nhận công việc ở đây. Sau này chúng ta có thể thường xuyên gặp nhau.”
Cảnh Chiêu biết Lâm Hải nói thật. Thành phố A là thủ phủ của tỉnh, trong vài năm tới, có thể nơi này sẽ không thay đổi đến mức chóng mặt, nhưng ít nhất cũng sẽ phồn hoa hơn nhiều so với hiện tại. Bây giờ trong thành phố chỉ có một khu trung tâm thương mại lớn, và sự chênh lệch giữa các khu vực cũng chưa rõ ràng lắm.
Lâm Hải vốn cũng dự định phát triển sự nghiệp ở thành phố A. Nơi này có nhiều cơ hội hơn và cũng là chỗ anh có thể thực sự đứng vững.
“Vậy em sẽ chờ anh ở đây.” Cảnh Chiêu hít hít mũi, nhỏ giọng nói.
“Được.” Lâm Hải mỉm cười, đưa tay bóp nhẹ chiếc mũi nhỏ của cô, khiến cô há miệng làm bộ định cắn anh, nhưng lại bị anh giữ eo rồi kéo ngồi dậy.
Cảnh Chiêu chớp mắt mơ màng, và trước mắt xuất hiện một chiếc thẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play