Nói Lâm Hải hoàn toàn không để ý thì không thể, mỗi khi anh nhớ đến bức ảnh đó, lòng anh lại nhói lên. Chỉ là trong chuyện của Cảnh Chiêu, anh chưa bao giờ xử lý thẳng thắn như những chuyện khác, lòng tự ti và nỗi sợ mất mát khiến anh luôn ưu tiên cô.
Nói xong, Lâm Hải nhìn chăm chú vào gương mặt của Cảnh Chiêu, lòng anh tràn đầy cảm xúc khó tả. Anh sợ nếu cô lộ vẻ chột dạ thì bản thân sẽ phải làm sao? Giả vờ không biết ư?
May thay, Cảnh Chiêu không hề lộ vẻ chột dạ, chỉ là cô hơi ngạc nhiên rồi chợt hiểu ra: “Nam sinh đó đeo kính phải không?”
Vì bức ảnh đã bị xóa nên Lâm Hải nhớ lại một chút rồi gật đầu.
“À, là đàn anh Lục. Em nhớ lúc đó gặp anh ấy ở cổng trường, vì lần trước em có hỏi anh ấy về một vấn đề nên tiện thể nói vài câu. Nhưng đúng lúc em trượt chân, đàn anh Lục chỉ tiện tay đỡ em một chút. Vậy mà chị gái của em còn phải chụp hình gửi cho anh, đúng là chị gái tốt của em.”
Cảnh Chiêu nhếch môi, giọng nói đầy châm biếm.
Lâm Hải tự nhiên cũng nghe ra, anh siết chặt tay trên vai cô, vẻ mặt nghiêm túc: “Dù anh không thể luôn ở bên cạnh em, nhưng anh sẽ không nghi ngờ em chỉ vì ai đó gửi cho anh một bức ảnh. Chỉ cần bảo bối nói không phải, anh đều tin.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play