Cảnh Chiêu mím môi, cô không khỏe bằng anh, anh không chịu đưa quần áo cho cô, cô cũng không thể giành lại, đành để mặc anh muốn làm gì thì làm.
Không thể làm nũng với anh, càng làm nũng anh càng phấn khích hơn, đồ đàn ông xấu xa.
Cảnh Chiêu mím môi không nói gì, tóc cô xõa ra, những lọn tóc đen mượt như lụa rơi xuống vai, bị anh vén lên đặt ra sau lưng. Đôi tay anh mặc quần áo cho cô, ánh mắt rực sáng, miệng không ngừng tán thưởng: “Bảo bối thật đẹp.”
Cảnh Chiêu vòng tay lên cổ anh, ngón tay chạm nhẹ vào tai anh, sau đó cô lại vươn tay che mắt anh, cuối cùng dùng tay bịt miệng anh, giọng nũng nịu: “Không cho anh nói nữa.”
Lâm Hải cười khẽ, hôn lên lòng bàn tay mềm mại của cô, sau khi mặc xong quần áo, anh trực tiếp ôm cô lên, bàn tay đặt dưới mông cô, để cô ngồi gọn trong vòng tay mình, rồi bế cô ra chiếc tủ bên cửa, cúi người lấy giày để mang cho cô.
Cảnh Chiêu cúi xuống nhìn anh, lúc này anh chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ và quần ngắn, trông giống hệt người mẫu nam, đẹp trai hẳn ra.
Hơn nữa, sao anh lại khỏe như vậy, ánh mắt Cảnh Chiêu lướt qua cánh tay của Lâm Hải, cánh tay đó gần như to bằng đùi cô, cơ bắp săn chắc, gân xanh nổi lên, nhìn là biết sức mạnh bộc phát không nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play