Văn Văn gọi điện nói quên mang chìa khóa, hỏi Cảnh Chiêu đang ở đâu, có thể về không.
Cảnh Chiêu tất nhiên không thể về lúc này, hai người nói chuyện một lát, Văn Văn đành nói sẽ gọi cho người khác thử, không được thì phải tìm cô quản lý ký túc xá.
Khi Cảnh Chiêu gọi điện thoại, Lâm Hải đặt cằm lên hõm vai cô. Ban đầu chỉ muốn gần gũi, nhưng ánh mắt vô tình nhìn xuống…
Hôm nay, Cảnh Chiêu mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay không xuyên thấu, cổ áo chữ V cài khuy, ở eo còn có một dải ruy băng buộc thành hình nơ, trông có phần vừa thuần khiết vừa quyến rũ.
Vì lúc nằm thấy hơi chật, không thoải mái nên cô đã cởi hai cúc áo trên cùng, giờ ngồi dậy thì càng lộ rõ hơn.
Đường cong tròn trịa, trắng nõn, khiến tai Lâm Hải đỏ bừng lên, nhưng mắt thì không dời nổi, yết hầu khô khốc lên xuống, tay ôm cô ngày càng chặt.
Cảnh Chiêu vừa kết thúc cuộc gọi đã thấy tay anh siết quanh eo mình như cái xích sắt, siết đến nỗi đau. Cô ngẩng đầu định nói gì đó, đột nhiên cảm thấy ngực nóng rực, như có dòng nước ấm chảy sâu vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT