Dù không biết Cảnh Chiêu muốn làm gì, nhưng Lan Triệt vẫn làm theo, hắn nâng đuôi rắn của mình lên, "bịch" một tiếng đặt lên bàn. Phần đầu mỏng manh của chiếc đuôi rắn lủng lẳng ở mép bàn, trông như đuôi của loài rắn chuông, cứ run lên không ngừng.
"Cô ấy lại muốn chạm vào ta nữa sao?" Sự phấn khích không thể kiểm soát được từ một chiếc vảy nào đó ở phần đuôi của hắn lan truyền tới đại não, rồi lại quay trở lại đuôi. Phần bụng dưới của hắn, những chiếc vảy trắng mịn dường như ẩn hiện, rất nhanh nhô lên một khối khác lạ, nhưng vì tư thế mà chưa ai nhận ra.
Cảnh Chiêu tháo băng vết thương trên đuôi Lan Triệt ra. Băng vẫn còn vết máu đỏ và nước thuốc đen bám vào. Cô nghĩ rằng mình sẽ thấy một vết thương rỉ máu, nhưng không ngờ nó đã lành hẳn, thậm chí nơi từng bị rụng vảy đã mọc lại vảy mới.
Vảy mới rõ ràng có màu nhạt hơn so với những vảy cũ, nhưng trông vẫn sắc bén vô cùng.
Tốc độ phục hồi và tái sinh quá nhanh! Cảnh Chiêu không khỏi thầm cảm thán, rồi trực tiếp tháo luôn lớp băng trên đuôi của hắn, ném sang một bên.
Vết thương đã lành, việc buộc băng lại chỉ thêm rườm rà, chẳng có tác dụng gì.
Dù rắn có vẻ đáng sợ, nhưng không thể phủ nhận rằng cảm giác chạm vào đuôi rắn rất tuyệt. Đặc biệt là mỗi khi cô chạm tay vào, phần đuôi của hắn lại co giật lên từng chút, khiến Cảnh Chiêu không kiềm chế được sự tò mò mà dùng ngón tay nắm chặt lấy gốc đuôi dài mảnh ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play