Tư thế này khiến Lan Triệt trông như một người khổng lồ, còn Cảnh Chiêu thì nhỏ bé như một món đồ chơi, hắn nhấc cô lên mà không chút khó khăn.
Tay của hắn rất dài, khi Cảnh Chiêu bị nhấc lên, cô thậm chí còn không chạm được vai hắn, chỉ có thể đập tay vào cánh tay của hắn, dùng chân đá vào bụng hắn. Cảm giác chạm vào không chút mềm mại, toàn thân hắn cứng như sắt, ngược lại khiến chân cô đau nhói.
“Đồ hỗn láo! Thả ta xuống! Ai cho ngươi đụng vào ta!” Cảnh Chiêu tức giận quát lớn, hai má trắng trẻo đỏ lên vì phẫn nộ.
Lan Triệt ngập ngừng một chút, kéo lê đuôi rắn, cẩn thận đặt cô xuống giường, sau đó hắn lại lùi về vị trí cũ, ngẩng đầu, cúi lưng, đuôi rắn dài bị quấn lại thành một mớ lộn xộn phía sau, phần bụng trắng đan xen với phần lưng đen, đầu đuôi bị giẫm tê vẫn còn xẹp xuống.
Cảnh Chiêu ngồi trên giường không nói gì, Lan Triệt ngẩng đầu nhìn cô ấy, mím môi, rồi khẽ xoay người đưa cái đuôi của hắn đến trước mặt cô.
Cảnh Chiêu nhìn cái đuôi trước mặt mình, cái đuôi mà cô vừa giẫm đến mức xẹp đi, khẽ nhướn mày.
Lan Triệt: “Nếu cô thích, thì cứ giẫm đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play