Lan Triệt biết mình lại làm sai, cô muốn phạt hắn, hắn sẽ không bao giờ phản kháng, nhưng lần này khác với mọi lần, cô nói sẽ đích thân phạt hắn.
Khi Lan Triệt còn chưa hiểu rõ tại sao Cảnh Chiêu lại đích thân phạt hắn, cây roi thứ hai đã quất xuống, vết roi chồng chéo với vết đỏ lúc nãy, ngay cả mảnh vải cuối cùng trên người hắn cũng bị rách toạc ra một đường.
Thân thể Lan Triệt khẽ run lên, khó mà nhận ra. Hắn ngẩng đầu, hầu kết khẽ chuyển động, mang theo một chút khao khát mơ hồ, theo bản năng hắn giơ tay lên. Cảnh Chiêu nheo mắt lại, cười nhạt: “Muốn làm gì?”
Lan Triệt nhanh chóng kéo mảnh vải duy nhất trên người xuống, ném đi, rồi trầm giọng nói: “Như thế này, dễ đánh hơn.”
Cảnh Chiêu khựng lại, nhìn hắn bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, một lúc sau mới lạnh lùng cười: “Ta nghĩ ngươi không thấy đau đúng không!”
Nói rồi, cô đổi hướng cây roi trong tay, đánh mạnh vào đuôi rắn của hắn, nhưng ngay sau đó, Cảnh Chiêu ngạc nhiên nhìn xuống chiếc roi của mình, cây roi đã gãy thành hai đoạn.
Cô không ngờ đuôi rắn của hắn lại cứng đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT