Cha cô chưa bao giờ thích cô, dù cô là con ruột, ông ta luôn nói cô là con hoang. Cô không muốn sống cùng cha, nên đã chọn mẹ.
Nhưng tình thương của mẹ dành cho cô cũng có hạn. Khi không vừa ý, bà ấy lại đánh đập cô, khi vui thì lại gọi cô là bảo bối, mua cho cô những bộ quần áo đẹp, đồ ăn ngon. Chỉ vì mẹ cô đã yêu một người đàn ông khác, và người đó không thích cô, một đứa con riêng.
Vì vậy, mẹ cô muốn cô rời xa bà ấy, sống một mình.
Tiếc là sau này bà ấy vẫn không thể cưới người đàn ông đó, ngược lại mất cả tiền lẫn tình. Đến khi gần chết, mẹ cô mới nói bà hối hận, nói rằng bà đã có lỗi với cô.
Chỉ vì cô thèm khát chút hơi ấm của mẹ, mà cô phải gánh những khoản nợ không thuộc về mình.
Ngụy Nam Hà nói xong, ngồi xuống ghế, bàn tay gân guốc khẽ chống lên cằm như thể đang đợi người bạn mà Cảnh Chiêu đã nhắc tới. Nhưng không ngờ, người bạn thì chưa tới, mà anh lại thấy trước mặt cô gái đang cầm chiếc điện thoại, nước mắt từng giọt từng giọt rơi trên màn hình cô siết chặt trong tay.
Cô... khóc?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT