Khóe miệng khẽ cong lên, Cảnh Chiêu nhìn Ngụy Nam Hà, nét mặt dịu lại đôi chút: “Em không giận, em còn phải cảm ơn anh mới đúng. Chuyện này vốn không liên quan đến anh, vậy mà bây giờ lại làm phiền anh chạy tới đây...”
“Không phiền!” Cảnh Chiêu còn chưa nói hết câu, Ngụy Nam Hà đã cất lời. Nói xong, thấy đối phương ngẩn ra, anh nhận ra giọng mình vừa rồi hơi to, liền khẽ ho một tiếng giải thích: “Anh ở gần bệnh viện này, hơn nữa...” Được gặp em, anh rất vui.
Câu nói phía sau anh không thốt ra, Cảnh Chiêu hỏi: “Hơn nữa cái gì?” Ngụy Nam Hà đứng dậy, bước tới tủ ở chân giường, cúi đầu giấu đi vẻ ngại ngùng: “Không có gì, à mà em vừa làm phẫu thuật, bác sĩ nói em chỉ được ăn những món lỏng và nhẹ, không biết em thích ăn gì, anh mua cháo, em thử xem có ăn được không.”
Ngụy Nam Hà nói một tràng dài, giọng hơi nhanh, bóng dáng cao lớn quay lưng về phía Cảnh Chiêu, anh lục lọi trong túi đặt trên quầy ở chân giường.
Sau đó anh bưng một bát cháo ngồi xuống bên cạnh giường, khẽ khuấy nhẹ bằng chiếc muỗng. Anh dậy sớm, cháo kê nấu nhừ, mua về đã để một lúc nên không còn nóng.
Cảnh Chiêu nhìn động tác của Ngụy Nam Hà, trong lòng nghĩ anh không định đút mình ăn đấy chứ. Giây tiếp theo, bàn tay cầm muỗng của người đàn ông đã đưa tới trước mặt cô.
Cảnh Chiêu nhìn muỗng cháo trước mặt, mím môi, khẽ nói: “Để em tự ăn, anh có thể giúp em nâng giường lên một chút được không?” Nằm thế này mà ăn thì cô không nuốt nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play