Con ngươi của anh ta trở nên sâu thẳm, giọng nói cố ý hạ thấp đầy rùng rợn.
Ánh mắt Cảnh Chiêu khẽ run, cô càng ôm chặt lấy mình hơn, đôi môi mím lại, ánh mắt thoáng liếc qua chiếc đuôi cáo đang đung đưa sau lưng người đàn ông, cô cẩn trọng hỏi: “Vậy anh cũng ăn thịt người sao?”
"Ăn chứ, mỗi bữa ba người như cô vậy." Bạch Trạch cố tình trêu đùa, muốn xem Cảnh Chiêu sẽ phản ứng thế nào.
Không ngờ người trước mặt lại tin là thật, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức tái nhợt, cánh tay ôm lấy bản thân bắt đầu run rẩy, như thể có ý định chạy trốn.
Thực ra Cảnh Chiêu nghĩ rằng, cô ở dưới biển chẳng phải cũng ăn đủ thứ, chỉ trừ việc không ăn thịt người, mà trong mắt con người chắc chắn cũng rất đáng sợ. Vậy nên, chuyện người cáo ăn thịt người dường như cũng không có gì lạ lùng.
Hơn nữa, người cáo trông hung dữ như vậy, cô chắc chắn không thể đánh lại anh ta, phải làm sao đây, anh ta làm hại Lâm Tu, có khi nào định ăn thịt Lâm Tu không, không được!
Bạch Trạch đứng một bên xem cảnh tượng thú vị, cô gái nhỏ này phản ứng thật đáng yêu, lúc thì sợ hãi, lúc lại tức giận, trông như đang diễn cả một vở kịch trong đầu mình, biểu cảm sinh động vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT