Lâm Tu đã kể rằng Bạch Trạch sống ngay phòng đối diện, Cảnh Chiêu đang suy nghĩ có nên qua tìm anh ta nói chuyện không thì người trước mặt đột nhiên cúi xuống hôn cô.
Cô vô thức ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt đầy lo lắng của anh.
Lâm Tu rất bất an. Anh cảm thấy hành vi của mình hôm nay vô cùng kỳ lạ. Rõ ràng trong lòng không nghĩ như vậy, nhưng hành động lại hoàn toàn trái ngược. Nhiều năm cảnh giác hơn người khiến anh mơ hồ nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng lại không tìm ra nguyên nhân.
Vừa rồi anh thậm chí còn nghi ngờ mình có mắc chứng bệnh tâm thần hay không.
“Chiêu Chiêu...”
Ánh mắt và giọng nói của anh đều mang theo sự gấp gáp. Cảnh Chiêu như hiểu ra điều gì, cô đưa tay ôm lấy cổ anh, lần đầu tiên chủ động hôn lên đôi môi mỏng của anh. Hơi thở mát lạnh mang theo ý nghĩa xoa dịu, dần dần trấn an trái tim đang lo lắng vô cớ của Lâm Tu.
Một lúc sau, Lâm Tu đứng dậy bế cô trở lại phòng ngủ, để cô an tâm ngủ. Anh nói rằng anh có việc phải ra ngoài một lát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT