Bước chân của Lâm Tu chợt dừng lại, nhịp thở gấp gáp khiến lồng ngực anh không ngừng phập phồng. Đôi mắt màu hổ phách càng trở nên đậm nét hơn, anh ngước mắt nhìn cô chằm chằm, khẽ đáp: “Ừ, là anh, em có muốn về không?”
Cảnh Chiêu không do dự, dang rộng đôi tay về phía anh: “Ừ, em muốn được ôm.”
Hàng mi đen như cánh quạ khẽ rung lên, khóe môi Lâm Tu nhếch nhẹ thành một nụ cười. Anh bước nhanh lên rạn san hô, đến trước mặt Cảnh Chiêu, ngồi xuống và quấn cô trong tấm chăn mỏng, ánh mắt chưa rời khỏi khuôn mặt cô.
Cảnh Chiêu vòng tay ôm lấy cổ anh, chiếc đuôi cá nhẹ nhàng vẫy trong không trung, mái tóc dài uốn lượn sau lưng như những cánh hoa hồng xanh leo, thân hình nhỏ bé nép vào lòng anh, mềm mại dựa vào lồng ngực.
“Tu Tu, em nhớ anh lắm.” Giọng nói nhẹ nhàng như tiếng thì thầm của làn nước mềm mại, khiến người nghe không khỏi rung động.
Lâm Tu cẩn thận ôm cô, bước đi trên bãi cát. Nghe cô nói, đôi mắt anh ánh lên tia sáng thoáng buồn, anh cúi đầu, khẽ hôn lên đỉnh đầu cô, siết cô chặt hơn trong vòng tay. “Anh cũng nhớ em lắm. Em biết không, đã ba năm rồi, anh không tìm thấy em. Nhưng giờ em đã quay về, những điều đó không còn quan trọng nữa.”
Cảnh Chiêu áp tai vào ngực anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của anh và cả lời anh nói, bỗng cảm thấy một nỗi buồn khó tả dâng lên trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT