Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, người đàn ông cuối cùng cũng có chút thời gian lo cho bản thân. Cả buổi chiều bận rộn, anh không chỉ chưa ăn tối, mà toàn thân còn dính nhớp, quần áo cũng bẩn không chịu nổi.
Hứa Đình Châu rất muốn tắm rửa sạch sẽ, nhưng khi nhìn thấy Cảnh Chiêu đứng ngoài phòng bệnh, anh chẳng muốn đi đâu ngoài chỗ của cô.
"Đi thôi, anh đưa em về nhà." Hứa Đình Châu bước tới trước mặt Cảnh Chiêu, nói khẽ.
Cảnh Chiêu ra ngoài vội vàng, ngoài chiếc điện thoại ra thì cô chẳng mang theo gì. Khi ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi và tiều tụy của người đàn ông, cô không đành lòng nói: “Em tự bắt xe về cũng được mà, anh cứ về lo cho mình trước đi.”
Hứa Đình Châu nhíu mày, nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã gần mười giờ tối rồi, anh liền trầm giọng: “Em nghĩ anh có thể yên tâm để em một mình bắt xe về sao?”
Cảnh Chiêu mím môi: “Có gì mà không yên tâm, em đâu còn là trẻ con nữa.”
Hứa Đình Châu ngừng một chút rồi nói: "Không tận mắt thấy em về tới nhà, anh không an tâm." Không an tâm là một chuyện, nhưng thật ra anh không muốn rời xa cô, mới vừa có dấu hiệu hàn gắn, anh chỉ muốn ở bên cô thêm một chút, dù chỉ một khoảnh khắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT