Nghĩ đến đây, Hứa Đình Châu hơi lo lắng nhìn Cảnh Chiêu. Anh biết những hành vi của mình không giống người bình thường, nhưng đó là cách duy nhất anh có thể ở gần cô hơn một chút. Anh đã cố gắng không xuất hiện trước mặt cô rồi.
“Xin lỗi... anh...”
Hứa Đình Châu chưa kịp nói xong thì bị Cảnh Chiêu cắt ngang: “Hứa Đình Châu, anh chỉ biết nói xin lỗi thôi sao?”
Nghe vậy, đôi mắt của anh trở nên u ám, đôi môi mím chặt, nhẹ nhàng nói: “Chiêu Chiêu, anh muốn gặp em, nhưng lại sợ em càng ghét anh hơn. Anh biết mình sai rồi, dù anh yêu em, anh cũng không nên lừa em, tự tư giữ em bên cạnh mình.”
“Em không thích anh cũng không sao.” Anh nói rồi ngẩng đầu lên một chút, ánh mắt dịu dàng rơi trên người đối diện, “Nhưng em có thể cho phép anh ở bên cạnh em, cho đến khi... cho đến khi em có người khác không.”
Gần như khó khăn lắm Hứa Đình Châu mới nói ra được câu đó, gượng gạo kéo môi cười, nhưng nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
Anh lại một lần nữa nói lời trái lòng mình. Cái gì mà người khác, anh không hề muốn bên cạnh cô có bất cứ ai khác, nhưng đó là cách duy nhất anh nghĩ ra để cô không ghét anh nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play