Lúc ngồi lên xe, ngoài lúc mới lên Cảnh Chiêu chào trợ lý Vương một tiếng, hai người liền im lặng không nói gì.
Cảnh Chiêu lặng lẽ quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Khu biệt thự này được xây dựng trên lưng chừng núi, ngày thường ngoài xe tư nhân thì rất khó thấy bóng dáng xe khác. Nếu không có tài xế thì việc ra ngoài không phải lúc nào cũng tiện lợi. Cô nghĩ nếu có thời gian rảnh, có lẽ nên đi học lái xe.
Như vậy sau này ra ngoài, cô có thể tự mình lái xe.
Hứa Đình Châu thấy Cảnh Chiêu cứ nhìn ra ngoài cửa sổ, đầu ngón tay thon dài gõ nhè nhẹ lên đùi. Gần đây, anh phải giao thiệp rất nhiều, trong thương trường ai ai cũng tinh ranh, mỗi lần nói chuyện đều phải suy nghĩ rất kỹ, không biết từ lúc nào đã hình thành thói quen này.
"Đang nghĩ gì vậy?" Có lẽ do uống rượu, giọng nói của anh trầm thấp, pha lẫn chút khàn khàn.
Cảnh Chiêu quay lại, không giấu diếm nói, “Em đang nghĩ, hay là đi đăng ký học lái xe đi!”
Hứa Đình Châu nghe xong lời này có chút bất ngờ. Thật ra, như kiểu người bọn họ, ai mà không có vài chiếc xe sang trong tay, bằng lái xe cũng đã có từ khi còn rất trẻ, không có bằng lái mới là lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT