Cảnh Chiêu nằm trên giường lật xem bản vẽ của mình, Hứa Đình Châu đứng bên cạnh không dám thở mạnh, đôi mắt đen láy dán chặt vào người đang nằm trên giường, ngón tay thon dài siết chặt vào lòng bàn tay, toàn thân căng cứng.
Bác sĩ nói rằng, cơ thể Cảnh Chiêu không có vấn đề gì lớn, chụp CT não cũng không có gì bất thường, nên tình trạng mất trí nhớ có lẽ sẽ không kéo dài lâu. Việc để cô làm quen lại với những thứ trước đây sẽ giúp cô hồi phục trí nhớ.
Cảnh Chiêu muốn tìm hiểu về quá khứ của mình, Hứa Đình Châu... căn bản là không có lý do cũng không có cách nào ngăn cản.
Người đàn ông khép mắt lại đầy mệt mỏi, rồi lại mở ra.
"Ở công ty có bận không? Anh chăm sóc em cả ngày thế này có làm lỡ công việc của anh không?" Qua trò chuyện, Cảnh Chiêu cũng hiểu được sơ qua tình hình của hai nhà, biết rằng điều kiện gia đình của họ đều không tồi.
Vết băng trên trán của Hứa Đình Châu đã được tháo ra, nếu không phải vì chăm sóc cô, anh có thể xuất viện bất cứ lúc nào.
Sau khi mất trí nhớ, Cảnh Chiêu nghĩ mình là một nhà thiết kế sườn xám, đoán rằng Hứa Đình Châu chắc là người kế thừa tập đoàn gia đình, nên mới hỏi câu này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play