Hai người yên lặng ngồi một lúc, thì mẹ Cảnh đến, còn đích thân nấu canh cho Cảnh Chiêu, bao gồm cả phần của Hứa Đình Châu.
Sau khi uống xong, Hứa Đình Châu theo lời khuyên của mẹ Cảnh về phòng bệnh kế bên nghỉ ngơi.
Vết thương trên trán anh không nặng, nhưng lúc xảy ra tai nạn anh đã ôm chặt Cảnh Chiêu, lại còn ngồi trong phòng bệnh cả ngày, hầu như không được nghỉ ngơi, một vài khớp trên người hơi đau âm ỉ, nhưng Hứa Đình Châu chẳng mấy quan tâm cũng không muốn bận lòng.
Trước khi rời đi, tranh thủ lúc mẹ Cảnh đi vào nhà vệ sinh, Hứa Đình Châu ngập ngừng một chút, sau đó cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên trán Cảnh Chiêu vừa mới nằm xuống, giọng điệu thân mật: “Ngủ ngon nhé.”
Cảnh Chiêu sững sờ, chưa kịp phản ứng thì anh đã nhanh chóng quay người rời khỏi phòng bệnh, tư thế thế nào cũng toát lên vẻ như đang chạy trốn.
Ra khỏi phòng bệnh, Hứa Đình Châu quả thật có chút bối rối, đứng dựa vào tường ngoài phòng bệnh, tay lớn che đi khuôn mặt đang nóng bừng, yết hầu khẽ di chuyển lên xuống, một lúc lâu sau anh mới lẩm bẩm: “Hứa Đình Châu, mày đúng là vô dụng, chẳng qua chỉ hôn trán một cái, có gì mà phải hoảng hốt chứ!”
Về đến phòng bệnh của mình, nằm xuống nghỉ ngơi, Hứa Đình Châu mới lấy điện thoại ra xem, đầu tiên là mở trang WeChat, ban đầu anh còn hơi vội vàng, nhưng nghĩ đến điều gì đó thì chậm lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT