Lời này thực sự quá vong ân bội nghĩa.
A Yên từ khi vào Tạ gia đã được bà mẫu chiếu cố, ngày ngày ở chung, kính nể tâm tính của Võ thị cũng dần dần nảy sinh tình cảm. Thấy bà mẫu bị người khác dùng lời lẽ lạnh nhạt công kích như vậy, trong lòng bất bình, không khỏi nói: “Theo như ta biết, biểu muội là từ nhỏ đã được nuôi dưỡng ở Chiếu Nguyệt đường, do tổ mẫu tự mình dạy dỗ. Sao bây giờ, ngược lại thành mẫu thân sơ suất dạy dỗ khiến nàng phạm lỗi?”
Lời còn chưa dứt, liền thấy Tạ Mạo đột nhiên ngẩng mắt.
Thần tình của hắn thực sự âm trầm, khác hẳn với khí độ uy nghiêm lạnh lùng của Tạ Đĩnh, hắn giống như một đôi mắt nhìn chằm chằm từ trong bóng tối, ẩn chứa vài phần oán giận khiến người ta vô cớ sống lưng phát lạnh.
A Yên theo bản năng nắm chặt tay áo.
Bàn tay của Tạ Đĩnh đặt lên mu bàn tay nàng, an ủi nhẹ nhàng ấn xuống rồi nhìn chằm chằm vào huynh trưởng, nói: “Dạy dỗ nhiều lần vẫn không thay đổi bản tính, nên trừng phạt nhỏ để răn đe, để muội ấy nhớ bài học. Chẳng lẽ đại ca muốn bao che dung túng, dạy dỗ cốt nhục của cô mẫu thành một kẻ ngang tàng vô pháp vô thiên?”
Giọng nói cực kỳ bình tĩnh, dường như không mang theo cảm xúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play