Trong khi A Yên đang ở trong lòng Tạ Đĩnh nhớ nhà rơi nước mắt, thì trong ấm các Chiếu Nguyệt Đường, Tần Niệm Nguyệt cũng đang dựa vào người Thái phi khóc như mưa.
Nàng ta cảm thấy rất tủi thân.
Lần trước bị Tạ Đĩnh trách cứ thực sự là điều nàng ta không ngờ tới, thời gian này đặc biệt ngoan ngoãn, muốn lấy lại thiện cảm, đêm dạ tiệc hôm nay cũng là điều nàng ta đã ấp ủ từ lâu.
Từ nhỏ lớn lên trong phủ, Tần Niệm Nguyệt biết không ít chuyện bí mật trong phủ, cũng hiểu rõ tính tình của Tạ Đĩnh. Sở thị dù sao cũng là do hoàng đế ban cho, ngoài mợ mù quáng che chở, Tạ gia không ai thực sự coi Sở thị là người nhà, Tạ Đĩnh lại càng không. Tết nhất đoàn viên, nàng ta chỉ cần mượn khúc tỳ bà này để lấy lòng trưởng bối rồi mượn rượu nói vài lời ủy khuất mềm mỏng, tự có thể hóa giải chút ít hiềm khích của Tạ Đĩnh với nàng.
Nàng ta đã khổ luyện nửa tháng, đầu ngón tay đã sắp vỡ.
Sau khi đàn xong tỳ bà, cả sảnh đều vui mừng, nàng ta chỉ cần đợi Sở thị lộ vẻ kém cỏi, tự có thể khiến Tạ Đĩnh sinh lòng khen ngợi, sau đó thừa cơ hành sự.
Ai ngờ Sở thị lại nổi bật như vậy?
Tạ Nguy đột nhiên trở về, nâng cây đàn không hầu lên tận mây xanh, nửa sau buổi tiệc, mọi người đều nghe hắn bình phẩm cây đàn không hầu, kể lại những chuyện khi tuần biên,không hề đề cập tới tài đàn của nàng ta.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play