A Yên sai người đóng cửa lại, chỉ để lại người tâm phúc bên cạnh, nói rõ đầu đuôi sự việc, lại dặn dò bọn họ sau này phải cẩn thận đề phòng biểu muội, tránh lại bị vu oan vô cớ.
Nghe xong, Ngọc Tuyền không nhịn được mà tặc lưỡi nói: “Vị biểu cô nương này được nuông chiều hết mực, an phận sống yên ổn cũng có thể có tiền đồ tốt đẹp, hà cớ gì phải làm ra chuyện như vậy chứ?”
“E là thèm muốn Xuân Ba Uyển, muốn thừa lúc vương phi chưa đứng vững chân, thừa cơ ra tay. Chỉ là không biết vì sao trước đây không có động tĩnh gì.” Lư ma ma nhỏ giọng nói.
Ngọc Tuyền nhẹ nhàng “a” một tiếng, “Vậy chúng ta…”
Mấy ánh mắt đổ dồn tới, mỗi người đều lo lắng.
A Yên mân mê chiếc quạt ngà coi, tự giễu cợt nhếch môi: “Nói cho cùng, vị trí vương phi này là bị ép buộc, ta cũng chẳng thèm muốn. Nhưng đã gả đến đây cũng phải cầu một cuộc sống yên ổn, nàng ta nếu không an phận, chúng ta cũng không thể khoanh tay chịu chết.”
“Vị biểu cô nương này còn lợi hại hơn vị nhà ta kia nhiều, lại là cốt nhục duy nhất còn lại sau khi Quận chúa chiến tử, không ai động vào được.” Lư ma ma sống đã nửa đời người, còn chưa từng gặp qua vị khuê nữ cao môn nào lại nàngng khai bịa đặt, trắng trợn đảo trắng thành đen như vậy, chỉ đành an ủi: “Lần này cũng coi như đã thấy rõ bộ mặt thật của nàng ta, sau này phải hết sức lưu ý, đừng để người ta nắm được thóp.”
A Yên gật đầu, bảo Ngọc Tuyền lấy chút trái cây ngâm đường qua.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play