Trước khi hồi kinh, nàng vẫn luôn cho rằng ra trận giết địch là chuyện khổ cực nhất trên đời, ở trong cung lâu rồi, mới dần dần hiểu ra, làm hoàng đế còn mệt hơn nhiều.
Chuyện thiên hạ vạn dân đều dồn cả lên, thừa tướng quần thần có thể thu xếp ổn thỏa những công việc bình thường, gặp phải chuyện khó giải quyết vẫn phải do Tạ Đĩnh quyết định. Người đàn ông này thủ đoạn sắt đá, có thể mệt mỏi đến mức này, chắc hẳn ban ngày đã quá hao tâm tổn trí. Nàng khẽ dừng chân, dặn Ngọc Kính đến phòng bếp nhỏ thêm một món canh Tạ Đĩnh thích uống, sau đó ở bên cạnh ghế nằm, cầm quạt tròn bằng ngọc cốt trên tay, giúp chàng xua đuổi côn trùng.
Đêm càng về khuya, ánh đèn cung đình vàng vọt phủ đầy sân, gió thổi nhẹ nhàng.
Tạ Đĩnh chợp mắt tỉnh lại, liếc mắt một cái đã thấy A Yên tựa vào bên cạnh.
Dáng vẻ thanh tú, mày ngài dịu dàng.
Có một khoảnh khắc, hắn bỗng thấy như thể đã trở về thuở ấu thơ. Cái nóng oi ả của đêm hè chưa tan, chim sâu côn trùng khẽ kêu trong bụi cỏ, hắn nằm trên tấm thảm mỏng dưới gốc cây ngủ tỉnh, mở mắt ra liền có ánh sao trăng rải đầy, ánh đèn lồng chiếu lên thân ảnh song thân bên cạnh, khiến lòng người an yên vững dạ. Đó là ký ức ấm áp nhất trong trí nhớ, giờ đây lại trở về bên cạnh. Đợi Nguyên Gia lớn thêm chút nữa, có lẽ lại là một vòng ký ức chồng chất.
Mệt mỏi tan biến, nơi đuôi mày lạnh lùng hiện lên ý cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play