Sáng sớm hôm sau, Tạ Đĩnh đến thư phòng bên ngoài, A Yên như thường lệ đến Chiếu Nguyệt Đường.
Nghi lễ vấn an vẫn còn nhưng đã khác xưa rất nhiều.
Sau khi Cao thị theo Tạ Lệ rời đi, con dâu nhị phòng tự biết có thể ở lại vương phủ, đều là do Tạ Đĩnh nể mặt đứa con thơ trong lòng, tự nhiên càng thêm dè dặt, mọi việc đều nhìn sắc mặt của Võ thị và A Yên mà làm. Việt thị thì khỏi phải nói, bà mẫu chính thức là Võ thị, dù khi Tạ Mạo còn sống, giữa mẹ chồng nàng dâu cũng không có hiềm khích. Còn lại Võ thị và A Yên, Tạ Thục, đều không phải là người sẽ đi nịnh bợ lấy lòng bà.
Lão thái phi vì thế cảm thấy vô cùng cô đơn.
Nhưng sau khi liên tiếp gặp đả kích, bà cũng không còn tâm trí gồng mình giữ thể diện như trước, biết không thể nào hơn được mẹ con A Yên nên vấn an bèn đổi thành cách ngày, cho có lệ mà thôi.
Chỉ cần bà không gây sự, trong sảnh liền khá yên ổn.
A Yên nhìn thấy sự khó khăn của Tạ Đĩnh liền biết Tạ Cổn năm xưa xông pha trận mạc, lấy tính mạng giữ gìn biên cương, là chuyện đáng khâm phục đến nhường nào. Vì vậy dù từng có hiềm khích với lão thái phi nhưng nể mặt anh linh nơi sa trường, cũng phải kính trọng trưởng bối vài phần. Võ thị cũng có cùng suy nghĩ, chỉ cần mẹ chồng đừng làm loạn, vẫn sẽ thay chồng tận hiếu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT