Từ biệt vào cuối thu, hai người đã lâu không gặp mặt.
Ánh sáng lờ mờ của bình minh chiếu vào màn giường, A Yên khi ngủ không cởi y phục, chỉ cởi áo khoác ngoài, bên trong trung y vẫn mặc chỉnh tề. Mái tóc xanh mượt xõa tung, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn. Người con gái khi ly biệt còn rạng rỡ tươi tắn, giờ phút này lại vô cùng tiều tụy, khuôn mặt dường như gầy đi một vòng. Đôi mắt vốn dĩ xinh đẹp động lòng người vẫn chưa hết kinh hoàng nhưng lại dâng lên vẻ mừng rỡ.
Nàng nhìn hắn, nước mắt rơi như mưa.
Tạ Đĩnh đau lòng vô cùng, quỳ gối trên giường, ôm chặt nàng vào lòng. Trên người hắn vẫn còn hơi lạnh lẽo ẩm ướt của đêm đông giá rét vượt tuyết mà đến, lòng bàn tay lại nóng rực, nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng.
A Yên khẽ nức nở, vùi tiếng nghẹn ngào vào lồng ngực hắn.
Nước mắt thấm ướt mảng lớn y phục trước ngực, niềm vui mừng khôn xiết gần như nhấn chìm nàng. Giống như người chìm nổi giữa biển khơi cuối cùng cũng lên được thuyền, có hắn bên cạnh liền không còn gì đáng sợ. Nàng có rất nhiều lời muốn nói với hắn, nhưng thân ở hang hùm miệng sói, lời đầu tiên thốt ra vẫn là lo lắng —

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play