Lão Thái phi vốn tưởng rằng, Võ thị gọi Trịnh Ngâm Thu qua chỉ là hỏi vài câu.
Bà không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì mà lại ầm ĩ đến mức thiên sảnh, nhớ tới chuyện của Tạ Mạo lần trước, rốt cuộc cũng có chút lo lắng. Nói là vì Trịnh Ngâm Thu chống lưng làm bạn, thực chất là bản thân bà muốn qua đây xem xét rốt cuộc là chuyện gì, tránh cho lần trước kia trở tay không kịp.
Ai ngờ vừa vào sảnh, liền thấy bên trong đen nghịt người——
Mấy vị ngồi ở vị trí chủ tọa đều là những người có địa vị cực kỳ quan trọng ở thành Ngụy Châu.
Bên cạnh Thư lại Thôi quan đều đủ cả, phía dưới càng là quỳ đầy đất người, nhìn đều là hạng người chợ búa, ai nấy đều im như thóc, run rẩy sợ hãi.
Đáng chú ý nhất, chính là đệ đệ và đệ muội của bà.
Trịnh Nguyên Ngữ tuổi đã sáu mươi vẫn mặc nguyên bộ quan bào khi đến nha thự, sắc mặt lại khó coi vô cùng, chòm râu hoa râm khẽ run, rõ ràng cả sảnh lạnh lẽo, trán ông lại lấm tấm mồ hôi. Mặt Trịnh lão phu nhân không chút huyết sắc, tay chống gậy, cả người đều run run, nhìn như sắp đứng không vững nữa rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT