—— Nếu thật sự để Sở Mật tới đây, hắn còn phải kiêng dè mặt mũi A Yên, không tiện ra oai phủ đầu. Về phần mấy người ở đại phòng kia, thì lại là chuyện khác.
Trong quán trọ đã lên đèn, gió đêm mát lạnh.
A Yên vào quán trọ nghỉ ngơi một lát, lại uống một bát canh gừng, sự khó chịu trong bụng được xoa dịu, lúc này liền giữ đường huynh ở ngoài gian uống trà, hỏi thăm tình hình gần đây của các trưởng bối trong nhà. Cửa phòng cũng không đóng, không hề kiêng dè mà mở toang, chỉ để Ngọc Lộ và người hầu của Sở An ở ngoài cửa chờ lệnh.
Khi Tạ Đĩnh đến gần, Ngọc Lộ lập tức cung kính hành lễ.
A Yên liếc thấy, liền nở nụ cười, “Vương gia đã về rồi.” Trong lúc nói chuyện, quả nhiên bóng người ngoài cửa lay động, Tạ Đĩnh bước vào.
Hắn trên người vẫn là trang phục cứng rắn lạnh lùng quen thuộc, một thân áo màu mực chất liệu quý giá, phía trên dùng chỉ bạc thêu vân núi ám văn, cực kỳ tôn lên khí thế đoan trang quyết đoán giết chóc kia. Đai lưng thắt eo phác họa dáng người cao ngất, tay cầm thanh kiếm thân thiết, sau khi vào phòng tùy tay ném lên án thư ở cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play