……
Nội dung thư nhà kỳ thực không có gì đặc biệt.
Võ thị cách xa ngàn dặm, không biết hình thế sa trường liền không đề cập đến công sự, chỉ dặn Tạ Đĩnh tác chiến thì suy nghĩ kỹ rồi hãy làm, phải từng bước vững vàng mà đánh, chớ vì thắng lớn mà khinh suất mạo hiểm. Càng phải trông nom Tạ Tranh cho kỹ, miễn cho tiểu tử kia không biết trời cao đất dày, học bộ dáng mạo hiểm hành sự năm xưa của Tạ Đĩnh. Khí hậu Lũng Hữu khác hẳn với Hà Đông, huynh đệ đều phải trân trọng bản thân. Trong phủ hết thảy không có việc gì, yên tâm chớ lo.
Một phong là của A Yên.
Nàng từ nhỏ lớn lên ở thư hương môn đệ, lại có hai vị thái sư dạy dỗ hun đúc, ngàn quyển thi từ đọc khắp, những thi từ viết cho chinh phu kia cũng dễ như trở bàn tay. Có điều dù sao cũng da mặt mỏng, cho dù trong lòng lo lắng, cũng không tiện viết quá thẳng thắn, chỉ dặn hắn trân trọng thân thể, cố gắng ăn thêm cơm. Từ đầu đến cuối, không nói thẳng nửa chữ nhớ nhung, chữ khải hoa lệ chỉnh tề đập vào mắt, lại vẫn làm cho Tạ Đĩnh lòng sinh ấm áp.
Hãy quên hết những muộn phiền, cố gắng ăn nhiều cơm vào.
Khi nào nàng mới có thể nói với hắn một câu “đường đi gập ghềnh lại dài, biết đến khi nào mới có thể gặp lại”,nói cho hắn một câu “nhớ chàng khiến người ta già đi, năm tháng thoắt đã muộn rồi” chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play