“Chuyện của Niệm Nguyệt vốn là do nàng ta tự làm tự chịu, theo ý của tổ mẫu chẳng lẽ kẻ trộm cướp người qua đường bị kết tội, lại không nên trừng trị kẻ tâm thuật bất chính, mà ngược lại phải trách người qua đường sao?” Thấy tổ mẫu nghiêng đầu, liền biết đây là muốn gán tội, vu oan giá họa mà thôi. Chỉ cần hiềm khích vẫn còn, mọi sóng gió trong phủ, có lẽ đều sẽ bị đổ lên đầu vương phi.
Đã lún sâu vào mê hoặc, giải thích hiển nhiên là vô dụng.
Tạ Đĩnh hơi suy ngẫm, chắp tay trước lão thái phi.
“Đại ca ngày đó bất chấp tội chết mà hung hăng ra tay, chí tại nhất kích tất trúng, phái ra những thích khách mà cháu khó lòng đối phó. Ngay cả dự định sau khi đắc thủ của hắn, bà nội cũng đều biết.”
Lão thái phi lông mày giật nảy, gật đầu nói: “Lần đó quả thật hung hiểm, may mà có thần phật phù hộ.”
“Không phải thần phật phù hộ.” Tạ Đĩnh cắt ngang lời bà ta, “Đại ca dốc sức liều chết, an bài vô cùng chu đáo, biến số duy nhất, chính là hắn đã bỏ qua người của A Yên. Đêm đó, nếu không phải người của A Yên rút kiếm tương trợ, cháu chưa chắc đã chống đỡ được đến khi viện binh đến cứu. Đến lúc đó khổ chiến sức cùng, độc tính phát tác, vương phủ phải lo liệu chính là tang sự của cháu.”
“Một khi cháu trúng độc qua đời, trong quân ắt sẽ sinh loạn, còn phiền phức hơn cả khi phụ thân chiến tử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT