⛅️Editor:Mây
______________
Mỗi lần Ôn Uyển Khuynh buồn, nàng đều sẽ cúi đầu như thế, dáng vẻ ủ rũ, trầm mặc không lời.
Chiến Dạ Tẫn khi nói những lời ấy, đã định đưa tay kéo nàng vào lòng. Thế nhưng ngay khoảnh khắc tay vừa vươn ra, Ôn Uyển Khuynh đã không để lộ dấu vết nào mà lặng lẽ lùi lại một bước, giữ lấy một khoảng cách giữa hai người.
Chiến Dạ Tẫn hơi khựng lại, chỉ thấy nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt vốn linh động rạng rỡ nay phủ một tầng u ám, đuôi mắt ửng đỏ, như thể vừa khóc qua.
Thấy hắn hơi sững người, Ôn Uyển Khuynh hít sâu một hơi, cố kìm nén cơn sóng trào trong ngực, nét mặt bình tĩnh mà gượng nở một nụ cười chua xót:“Chiến Dạ Tẫn, thiếp đã thấy hết những thứ trong gian phòng đó rồi… Chính là căn phòng chàng luôn không cho ai bước vào, ngay cả Lãnh Phong cũng chỉ được canh gác bên ngoài.Thiếp đã thấy vết máu trên bàn… và cả mùi hương trong phòng ấy — giống hệt mùi hương trên người chàng.Chàng không chối được đâu.Thiếp biết dạo gần đây chàng có chuyện giấu thiếp, nhưng thiếp không muốn đoán…”
Nói tới đây, nàng vẫn không nhịn được mà vành mắt đỏ hoe lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT