Gặp rắc rối thì đừng hoảng, cứ bình tĩnh mặt dày mà chịu đựng thôi.
Ngại ngùng thì đã sao? Chỉ cần mình không thấy ngại thì kẻ phải xấu hổ chính là đối phương.
Vậy nên Bạch Mộc Ninh lập tức nhập vai thành bậc thầy đổi mặt nhanh như chớp, cậu nheo mắt cười tươi: "Ơ kìa, bác sĩ Văn, thật trùng hợp quá! Anh cũng đang đợi xe buýt à?"
Văn Cảnh mặc áo blouse trắng, trông như chỉ vừa ra ngoài trong chốc lát rồi sẽ quay lại ngay.
Bạch Mộc Ninh vờ như không thấy chi tiết đó, thản nhiên nói: "Nhưng mà xe buýt hôm nay lâu thật, chờ mãi chẳng thấy đâu."
Văn Cảnh không đáp lời, chỉ im lặng nhìn cậu bằng ánh mắt sắc lạnh.
Cậu đã quá quen với ánh nhìn này – giống hệt khi ở cục Dân chính, kiểu như đang nói rằng: Cậu đang bịa chuyện đấy à?
Phải làm sao bây giờ?
Bạch Mộc Ninh đau đầu tìm cách cứu vãn tình hình. Dù nói xấu sau lưng đúng là không nên, nhưng nếu bị bắt quả tang thì càng xấu hổ hơn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play