Lên xe rồi, Bạch Mộc Ninh mới thấy hối hận. Cậu không nên chui lên xe, mà đáng lẽ nên chạy trốn mới đúng.
Không khí trong xe nặng nề đến mức nghẹt thở. Văn Cảnh một tay cầm vô lăng, mắt nhìn thẳng phía trước, chẳng biết đang nghĩ gì mà nét mặt căng thẳng, đôi mày nhíu chặt như có thể kẹp chết một con ruồi.
Tâm trạng anh rõ ràng là không tốt – em gái mất tích vẫn chưa tìm được.
Trong tình huống thế này, Bạch Mộc Ninh lại càng không dám lên tiếng. Cậu sợ mình lỡ nói gì đó sẽ chọc giận Văn Cảnh, rồi bị anh trút giận không chừng.
Cậu mím môi im lặng, ngoan ngoãn dựa vào lưng ghế, thậm chí tay cũng không dám cử động, chỉ dám đặt gọn trên đùi.
Người ủy thác từng nói, đối phương thích những cậu trai trẻ trung, năng động, ngoan ngoãn và đáng yêu.
Nhưng vì vấn đề thận yếu chưa giải quyết được, cậu không thể làm ra vẻ tràn đầy sức sống. Vậy nên chỉ còn cách đi theo hướng “ngoan ngoãn đáng yêu”.
Tạo hình một lúc cũng mệt, Bạch Mộc Ninh bắt đầu thấy uể oải, chỉ muốn thả lỏng người một chút.
Gió ấm từ điều hòa thổi một lúc, đầu cậu càng lúc càng đau, cảm giác như toàn thân bị rút cạn sức lực, không thể gắng gượng nổi dáng vẻ “ngoan ngoãn” nữa, mềm nhũn tựa như một vũng bùn, thậm chí hơi thở cũng trở nên nặng nề.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play