Bạch Mộc Ninh sớm đã phát hiện, cậu và Văn Cảnh dường như vốn không cùng một tần số. Chẳng hiểu sao, cứ mỗi lần đứng trước mặt anh, cậu lại có cảm giác chỉ muốn đào hố mà chui xuống cho rồi.
Tần suất mất mặt quá cao, đến mức cậu cảm thấy cả đời này chẳng còn chút thể diện nào trước Văn Cảnh nữa.
Không dám ngẩng đầu nhìn anh, Bạch Mộc Ninh quyết định tập trung vào… cái nồi lẩu trước mặt. Nào là thịt bò, sách bò, chả tôm, ruột vịt… món nào cũng khiến cậu thèm đến phát điên, phải tranh thủ ăn thật nhiều mới được.
Nước xoài cũng phải uống nhiều một chút, bởi vị ngọt mát kia đúng là tuyệt phẩm. Thế nhưng uống càng nhiều, cậu lại càng thấy… sao giống mùi xăng thế nhỉ?
“Không lẽ vị giác của mình hỏng luôn rồi sao?” – Bạch Mộc Ninh thầm than. Rõ ràng là nước ép xoài mà, sao bây giờ lại đắng nghét như uống dầu?
Cậu vừa ăn vừa hóng chuyện Trần Hạo Nam kể. Người đàn ông này đúng là có sức hút kỳ lạ, nói năng duyên dáng, biến những chuyện vặt vãnh thường ngày thành câu chuyện sống động khiến cả bàn cười nghiêng ngả.
Nếu sống ở thời xưa, chắc chắn Trần Hạo Nam sẽ là bậc thư sinh kể chuyện, người chen nhau nghe đông nghẹt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play