Phòng tuyến tâm lý của Lộ Bình Bình bị đánh tan một cách khó hiểu, anh ta đứt quãng kể lại lý do vì sao mình lại mang theo mấy đứa nhỏ đến trò chơi này chịu chết.
Anh ta cũng bị người ta thuê, người thuê anh ta không cho anh ta biết mục đích vào, chỉ bảo anh ta liên tục tổ chức hoạt động trên mạng, cứ mang theo càng nhiều người vào càng tốt. Đồng thời cho anh ta thứ anh ta muốn và cả hứa hẹn cho dù có chết trong này cũng có thể sống lại vô hạn.
Sau vài lần làm, thật ra Lộ Bình Bình cũng không muốn làm, nhưng đã lún sâu vào vũng bùn rồi thì không cách nào thoát thân.
“Làm sao là làm sao?” Khương Hoàn lạnh lùng hỏi anh ta: “Chẳng lẽ mày không muốn làm liền có thể ép mày làm à.”
“Cô, cô không biết đâu.” Lộ Bình Bình run giọng nói: “Cô không biết anh ta đáng sợ cỡ nào đâu… Tôi không thể bỏ chạy.” Lúc anh ta nói lời này, ánh mắt lại không ngừng nhìn về phía Trang Lạc, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Trang Lạc cười như không cười: “Anh nhìn tôi làm gì? Anh ta đã liên lạc với anh thế nào?”
Lộ Bình Bình nói: “Điện thoại di động… Tôi không thể nói nữa…” Âm thanh của anh ta càng ngày càng nhỏ: “Anh ta sẽ nghe thấy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT