Lâm Yên ngủ thiếp đi trong vòng tay anh Lý.
Có lẽ là vì biểu cảm đáng thương của anh Lý đã lay động anh ta hoặc có lẽ là vì lớp phòng bị trong lòng đã bị ăn mòn xuất hiện vết nứt. Dù biết rõ anh đang giả vờ nhưng cuối cùng, Lâm Yên vẫn không thể nhẫn tâm từ chối.
Anh Lý ôm lấy anh ta từ phía sau, nhiệt độ cơ thể anh có phần thấp hơn so với người bình thường nhưng Lâm Yên không bận tâm. Anh ta mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ một lần nữa.
Đêm dài yên ả, đến khi tỉnh giấc, ánh sáng ban mai đã le lói.
Lâm Yên bò dậy lấy phần sủi cảo mang từ nhà Lâm Chiếu Hạc về tối qua ra nấu. Hơi nước bốc lên cuồn cuộn khiến căn phòng nhỏ trở nên ấm áp và náo nhiệt hơn hẳn.
Anh Lý cũng đã tỉnh, ngồi trên sofa ngẩn người. Lâm Yên uá quen với dáng vẻ này của anh, tốc độ tỉnh táo của anh Lý rất chậm, dù đã mở mắt nhưng vẫn cần một lúc để hoàn toàn tỉnh giấc. Không biết có phải vì cơ thể cá voi sát thủ quá to hay không mà cần thời gian để khởi động dần dần.
“Ăn sáng thôi.” Lâm Yên nấu sủi cảo xong bưng lên bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play